123456 Một tấm lòng Image1dh
123456 Một tấm lòng Image1dh
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng Nhập  
Hãy cùng thử sức với những câu hỏi hóc búa nâng cao IQ,trổ tài suy luận của bạn trên Hv2t !
Bài gửi sau cùng
Bài gửiNgười gửiThời gian
Băng dán urgo và lời tỏ tình bá đạo Wed Oct 15, 2014 5:21 pm
Khoảng Khắc Trong Đời Thu Oct 09, 2014 4:56 pm
Niềm hy vọng Mon Nov 18, 2013 3:01 pm
Là bạn thân, chúng mình vẫn yêu nhau được chứ? Mon Nov 04, 2013 3:41 pm
Hãy học cách đứng lên sau vấp ngã Fri Oct 18, 2013 3:09 pm
Đừng ngại nói lời yêu thương! Sat Sep 28, 2013 2:23 pm
Cuộc sống có nhiều sự lựa chọn Sat Sep 21, 2013 2:41 pm
Nhấn F5 cho cuộc sống Thu Sep 19, 2013 1:53 pm
Bài Học Đầu Tiên Làm Người Thu Aug 22, 2013 4:09 pm
Những Con Sâu Róm Trên Cây Tình Yêu Sun Aug 18, 2013 4:36 pm
Thay và đổi Wed Aug 14, 2013 10:22 am
Cái Kén Bướm Fri Aug 09, 2013 4:45 pm

 

 123456 Một tấm lòng

Go down 
Tác giảThông điệp
thieuvu
Học viên chính thức
Học viên chính thức
thieuvu


Tổng số bài gửi : 10
Yen : 25
Join date : 08/08/2013

123456 Một tấm lòng Empty
Bài gửiTiêu đề: 123456 Một tấm lòng   123456 Một tấm lòng EmptyThu Aug 08, 2013 1:59 pm

123456 Một tấm lòng 574538_4274279994836_187055476_n
Chiều ngả, nhưng cái nắng đầu hạ vẫn ngập tràn trên những con phố. Khu chợ nhỏ tấp nập người mua kẻ bán, những quầy hàng xếp la liệt xuống cả một góc đường. Bên kia, trên đám vỉa hè chật chội mấy chị hàng xén còn khá trẻ giọng vang lanh lảnh tranh khách, chào hàng. Ai cũng nhanh nhanh chóng chóng để bán thêm được ít hàng cho hết ngày.

Tôi dừng lại trước chiếc xe máy cũ kĩ chở đầy những mớ rau lủng củng, người đàn ông trung niên tóc đã bạc phân nửa mồ hôi nhễ nhại đang chào mời khách, nhưng chẳng mấy ai mua. “Bác bán cho cháu hai mớ rau này với ạ!”, tôi lật tìm nhưng gần như mớ rau nào cũng héo quắt vì nắng. Chiếc áo công nhân bạc phếch ướt thẫm, ông lấy vạt áo lau mạnh những giọt mồi hôi đang ứa đầm trên trán : “Nhà bác hơi xa, nên chạy xe lên đến đây nắng quá rau cũng héo mất, chứ rau sạch đấy cháu ạ. Mà chắc cháu là sinh viên hả? Bác chỉ lấy hai nghìn một mớ thôi!” rồi nhanh tay gói gém cẩn thận vào chiếc túi ni lông cho tôi cầm.

Đang loay hoay tìm tiền lẻ trả bác, bỗng tôi nghe có tiếng chửi ầm ầm phía trước. Một người phụ nữ buôn bán quần áo đang chửi một cụ già vì dừng lại bán rau trước quán chị ta. Người đàn bà một tay bồng con, một tay chống nạnh đứng giữa đường chửi bà cụ không ngớt. Bà cụ tóc bạc trắng không nói nửa lời, chiếc lưng còng chậm chạp gánh những mớ rau lầm lũi đi chỗ khác. Bàn tay cụ đầy vết chân chim, sẹo nám run run trên quảy hàng chưa vơi đi là bao nhiêu. Tôi thấy giọt nước mắt của bà lăn dài trên gò má nhăn nheo khắc khổ. Có lẽ cuộc đời truân chuyên khổ cực đã in hằn một vết chai sần khiến bà trở nên cam chịu giữa sự xô đẩy của dòng đời, bất giác tôi thấy khóe mắt mình cay cay.

Giữa khu chợ tấp nập, đường đông, nhưng dường như không ai để ý đến bà. Bỗng người đàn ông tôi chưa kịp trả tiền chạy lại chỗ bà cụ, tay đỡ lấy đôi quang gánh: “Bà ơi! Con đứng vẫn còn chỗ, bà vào đây bán cùng con!”.

Bà cụ ngẩng đầu nhìn người đàn ông đáng tuổi con mình gật đầu đầy cảm động, bàn tay bà run run lại kéo vạt áo lau giọt nước mắt hòa cùng mồ hôi ướt đẫm…

Hình ảnh đó cứ mãi theo tôi trên con đường về. Thì ra, giữa những âm điệu xô bồ, hỗn loạn của cuộc sống vẫn còn có những khoảng lặng đẹp đẽ và bình yên. Sự cảm thông giữa hai mảnh đời khắc khổ của những con người lao động giúp tôi hiểu và trân trọng cuộc sống này hơn.
Phạm Nhung​
Về Đầu Trang Go down
 
123456 Một tấm lòng
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: sưu tầm-
Chuyển đến