Mới kím đc cái này bên 1 4r các bạn ạ! Nói trước là hấp dẫn cực kì!!!
NOTE: Ảnh Rin tự thêm cho gay cấn đó, lựa ảnh cũng lâu thật!^^
CHAP 1:MÁNH LỪA
Nội dung tờ báo sáng ngày 25/7/2009 là như thế này.
Hôm nay cảnh sát Nhật Bản đã hết mực tuyên dương các Thám tử nhí lớp 1B trường tiểu học Teitan. Các em ấy đã có công bắt được tên trộm bị truy nã 4 tháng nay vì đã cướp gần 10 tỷ yên ở ngân hàng Beika. Các “thám tử nhí” này đã được trao tặng huy chương “Thám tử nhí tài giỏi của năm”. Mặc dù các em đã nói rằng chỉ vô tình gặp và làm hắn ngất xỉu thôi thế nhưng Trung sũ Takagi và Thiếu uý Sato vẫn khẳng định rằng các em là người có công lớn trong vụ này. Tin tức về sự kiện này sẽ được cập nhật thường xuyên.Đây là hình ảnh của đội thám tử.
Sau giờ học, cả bọn rủ nhau ra sân đá bóng vui vẻ.
Conan: - Chơi đá bóng nhé? Tớ mới mua bóng mới nè.
Mitsu: - Ừh, chơi thì chơi.
Sau một lúc chơi đùa vui vẻ, Genta lên tiếng:
Genta: - Ủa, chơi mãi mới nhớ. Haibara đâu rồi?
Mitsu: - À. Cậu ấy bảo là hôm nay cậu ấy muốn ở nhà.
Ayumi: - Này Conan, cậu gọi cho Ai-chan đi. Cậu ấy ở nhà chắc
buồn lắm.
Conan: - Thôi tớ sợ bà chằn đó lắm. Để tớ gọi bác Agasa cho đỡ
phiền.
[ Gọi nhầm số BO ]
????: - Alô, ai đó?
Conan: - Là cháu đây bác Agasa. Bác chuyển lời cho Haibara giùm bọn cháu là ra công viên Beika gặp bọn cháu nhé.
????: - Haibara nào?
Conan: - Còn ai vào đây là con bé có biệt danh là Sherry đấy.
????: - Thế cháu đang ở đâu?
Conan: - Cháu đang ở công viên với mấy bạn này.
… [ cúp máy ] … )
Mitsu: - Ơ cúp máy rồi à? Lạ nhỉ?
Conan: - Chắc bác ấy sợ tốn thời gian ấy mà.Với lại bác ấy bảo là có phát mình mới cho tụi mình đấy
[ … Bọc nhóc và Conan lại cùng đi chơi … ]
????: Kem đây, Kem đây !!
Ayumi: - A. Kem kìa. Conan bao bọn tớ đi. ^^~
Conan: - Được rồi. Các cậu chọn loại nào đi. (Conan cười, nghĩ: Thật là khổ với bọn nhóc này.Biết thế mình nghe lời Ai – chan ở nhà)
Genta: - Tớ ăn sô-cô-la!
Mitsu: - Tớ chọn hương vị cà-fê!
Ayumi: - Tớ sẽ lấy kem dâu.
Người bán kem: - Được rồi. Hương vị cocoa. capuchino và sơ-ri.
Conan: - [ … Nghi ngờ: Cocoa, capuchino và sơ ri à, sao lại thế nhỉ….… ]
Genta: - [ Cắt ngang dong suy nghĩ của Conan].- Sao cậu còn chưa trả tiền đi Conan.
Conan: -Chờ tớ chút. Tớ chợt nghĩ ra là để quên ví ở nhà vệ sinh rồi.
Ayumi: - Sao cậu hậu đậu thế. Để tớ đi với cậu.
Genta, Mitsu: - Cả bọn tớ nữa.
Ayumi kéo tay Conan đi. Genta và Mitsu đuổi theo. Vào đến nàh vệ sinh.
Conan: - Tớ tìm thấy rồi.
Genta: - Vậy thì đi nhanh để bác ấy chờ.
Thế là cả bọn lại chạy ra ngoài chỗ bác bán kem. Nhưng người bán kem đã biến đâu mất.
Ayumi: - Bác ấy đi đâu rồi, chắc tại đợi tụi mình một bước.
Genta: - Conan, xem này. Cặp cậu đâu mất rồi.
Mitsu: - Sao lại thế được. Lúc nãy rõ ràng còn nằm ở đây mà.
Conan: - [ Conan liền kiểm tra lại ngay số mình vừa gọi và suy nghĩ: Thôi chết rồi, mình đã bị lừa. Một sai lầm quá lớn. Thật không ngờ chúng lại đi trước mình một bước)
Ayumi: - Chuyện gì thế Conan, sao cậu lại lo lắng thế. Trong cặp có gì quý giá sao?
Conan: [Cười] – À, không phải. Tớ chỉ lo ngày mai không có bài tập để nộp cô thôi mà. Thôi tớ về kẻo chị Ran lo.
Conan trên đường về nhà. Vừa đi vừa suy nghĩ.
CHAP 2:NGUY HIỂM[… Trời mưa …]
Conan: - Chết thật. Cái ô mình để trong cặp, trời đã mưa rồi.
(Conan chạy về văn phòng thám tử thật nhanh, nhưng đến sáng hôm sau,… )
Ran: - Ôi trời, sốt cao thế này. Hôm nay em phải nghỉ học thôi.
Vả lại em bị mất cặp rồi.
Conan: - [… Cười …] Không sao đâu ạ. Em uống một ly sữa là khỏe
ngay ấy mà. Em vào lớp đọc cung sách với Gente cũng được. [..Ngó qua ông Mori và nghĩ: ở nhà với ông bác say xỉn này làm gì chứ…]
[ … Conan làm rớt ly sữa … ]
Ran: - Cầm ly còn không vững nữa mà còn muốn đi học. Em ở
nhà với bố đi. Chiều chị dẫn bác sĩ Araide đến khám cho.
Conan: - Vâng ạ… Hôm nay trời mưa, chị đi mang ô theo
nhé!! [Chán thật – Cũng tại cái bọn quái quỷ ấy]
Ran: - Ừm! Chào nhé Conan!
[ … Vừa lúc Ran đi học … ]
Ông Mouri: - Mình phải ra trường đua mới được. Hôm nay Yoko đến hát trong buổi khai mạc mà. Há há ^^~
[ Từ bên ngoài, BO đang dòm ngó từng hành động… ]
Gin: - Xông vào đi, nhà chỉ còn một mình đối tượng thôi.
Vodka: - Korn và Chianti, canh chừng cửa sau và cửa trước.
[ …Gin và Vodka dần dần tiến vào phòng trong khi Conan đang mê man, không biết là kẻ thù đang rất gần …]
[… Cạch (cửa mở) …]
Vodka: - Cái gì, sao lại thế này?
Gin: - Sao thế?
Vodka: - Thằng nhóc….thằng nhóc ……..không có ở đây.
Gin: - Không thế thế được. Chắc “nó” đã biết ta ở đây.
[… Gin đi kiểm tra từng phòng..Rầm …] Phòng nào cũng không có. Korn và Chianti ngoài kia có ai ra vào không?
Chianti: - Không có ai cả.
Korn: - Bên tôi cũng thế.
Gin: - Vodka, đi tìm khắp nhà đi. Chắc “nó” còn đây đấy.
Korn: - Hả?
Vodka: - Gì thế Korn?
Korn: - À, không. Chắc là khách hàng quán cà-fê ở dưới.
Gin: - Trông hắn thế nào?
Chianti: - Không có gì lạ đâu Gin. Ngay chỗ ông cũng thấy đó. Mưa nên người ta che ô nên cũng không thấy mặt. Mà bàn chuyện hắn làm gì. Lo phần đối tượng đi.
Gin: - Ngốc. Đó là đối tượng đấy!!
Korn: - Sao? Nhưng đó chỉ là 1 ông già và 5 đứa nhỏ đang ở trên chiếc Beetles đằng kia.
Gin: - Giroi đã nói hôm qua đối tượng đi theo với 3 đứa nhỏ,
đứa kia chắc cũng là bạn của nó
Vodka: - Trời. Vậy hắn đã lừa ta lợi dụng lúc trời mưa.
Gin: - ĐUỔI THEO MAU!!CÒN ĐỨNG ĐẤY LÀM GÌ.[Gin hét lớn]
CHAP 3:RAN ƠI!
[ …Chiếc xe lao đi làm bọn áo đen mất dấu…]
Haibara: - Ta an toàn rồi. Bác cho xe chạy châm lại đi
Agasa: - Hic. Ta không quen với tốc độ nhanh T_T
Haibara: - Dù sao ta cứu Kudo-kun ra khỏi đó là được rồi.
Agasa: - Vậy ta phải làm gì đây?
Haibara: - Bác cứ cho cháu xuống xe với tụi nhỏ, còn bác chở Kudo về nhà đi. Gọi cho Ran nói rằng Conan đang bên nhà bác luôn.
Agasa: - Ta hiểu rồi.
[… Đến trường, lúc tất cả đã xuống xe …Conan mở mắt ra và chụp lấy tay Haibara]
Conan: - Làm sao cậu biết tớ gặp nguy hiểm?
Haibara: - Ngốc ạ, chúng theo dõi cậu từ hồi tối đấy.
Conan: - Thế à. Vậy mà tớ không biết gì cả.
Haibara: - Dù sao thì số cậu còn hên đó, lúc tụi tớ đến thăm cậu trước khi đến trường thì Gin và Vodka đang vào văn phòng thám tử, trên cao là Korn đang canh cửa trước và Chianti đang canh cửa sau.
Conan: - Linh tính cậu tốt thật đấy. [ Cười…]
Haibara: - Cậu còn cười được à? May mà tớ chợt nhớ quán cà-fê ở dưới có đường dẫn lên văn phòng thám tử. Tớ mới lên lôi cậu xuống kịp.
Conan: - Ừ. Hôm qua chúng định lấy dấu vân tay tớ. Tớ mới định đi rửa tay. Nào ngờ bọn nhóc làm đổ bể hết. Chúng lấy luôn cặp của tớ mang đi. Thế là bây giờ chúng biết tung tích tớ rồi.
Haibara: - Tên hôm qua cậu gặp tên là Grioi. Hắn quỷ quyệt lắm. Làm sao cậu biết hắn cải trang chứ?
Conan: - Cocoa, capuchino và sơ-ri, đó là 3 hương vị để làm cocktail, nhưng năm xưa, nhiều người thường dùng rượu để làm cocktail. Cách phát âm của hắn đối với từ dâu, cà-fê và sô-sô-la nghe cũng kỳ.Hắn cứ hỏi bọn nhóc rằng ăn loại nào mãi trong khi bọn nhóc đã trả lời.
Haibara: - Cậu hay lắm. Nhưng từ giờ cậu phải cẩn thận, chúng đã biết cậu là Shinichi rồi.Có thể liên lụy cả những người thân của cậu đấy.
Conan: - Ừ, tớ biết rồi mà. [Conan nghĩ: Cái bà này lúc nào cũng lên mặt dạy đời..]
[… Chiều hôm đó, tại nhà tiến sĩ Agasa …]
Ran: - Conan-kun, Conan-kun,…
Conan: - Ư.. Ưm...Oáp…
Ran: - Em tỉnh rồi. Bác sĩ Araide đến khám bệnh cho em này.
Araide: - Em thấy trong người thế nào?
Conan: - Khỏe hẳn rồi ạ. Ngủ một giấc là khoẻ ngay ấy mà. Thôi chết rồi, mắt kính của em đâu.
Araide: - Dù sao cũng đề anh khám xem nào.
Ran: - [… Nghi ngờ …]
Araide: - Lần cuối bác đo độ cho em là bao nhiêu vậy?
Agasa: - Tuy đã hạ sốt nhưng Conan vẫn nóng đến 38º.
Araide: - Vậy thì chẳng có gì để lo cả. Conan chỉ bị dầm nước mưa lâu quá nên lên cao độ. Có
lẽ nhiệt độ sáng nay cũng ẩm và thấp nên em ấy còn nóng. Chỉ cần nghỉ ngơi và uống thuốc đều đặn thì sẽ khỏi ngay.
Ran: - Cảm ơn thầy ạ.
Araide: - Chào em nhé!
Ran: - Vậy cháu cũng đi đây ạ bác Agasa.
Agasa: - Sao cháu không ở lại chơi một lúc?
Ran: - Thôi ạ. Cháu không muốn làm phiền. Đi nào Conan.
Conan: - Vâng ạ [… Mỉm cười …]
[ … Ran bế Conan về nhà trên đường tà bóng xế chiều … ]
Ran: - Giống y như đúc.
Conan: - Dạ?
Ran: - Em và Shinichi ấy, từ hình dáng đến giọng nói, giống nhau y như đúc.
Conan: - Chị Ran…
Ran: - Xin lỗi em nhé. Chị biết nói vậy em sẽ giận. Nhưng… em là người duy nhất có thể làm hình
bóng Shinichi xuất hiện ngay bên cạnh chị. Vì có lẽ, tâm hồn của em cũng giống như anh ấy vậy. [..Mắt Ran rơm rớm nước mắt…]
Conan: - [ Ran … ]
[ … Hiện giờ, ngay tại căn cứ bọn áo đen, … ]
Kir: - Anh bạn Gin và Vodka của ta hôm nay gọi tôi đên làm gì thế?
Gin: - Mấy hôm nay cô làm gì thế?
Kir: - Nhiều chuyện lặt vặt của ông trùm sai bảo ấy mà.
Gin: - Thế à. Vậy hôm nay tôi có nhiệm vụ mới cho cô đấy. Đây là đối tượng của ta lần này.
[ Vodka đặt lên bàn một tấm hình ]
Kir: - Ơ, mấy đứa nhỏ này...
CHAP 4:MỤC TIÊU
[...Kir vừa lái xe vừa nghĩ về những gì Gin và Vodka nói lúc nãy...]
Gin: - Cô muốn chống đối nữa à
Kir: - Không phải, chỉ là tôi muốn hỏi tại sao lại phải giết mấy tên nhóc này thôi?
Gin: - Hừ, thằng nhóc đó chính là Kudo, mặc dù chưa có gì chắc chắn nhưng tôi vẫn nghi ngờ thằng nhóc đó nhất.
Vodka: - Đúng vậy, từ khi nó đến ở.Thám tử Mori nổi tiếng nhanh chóng.Mỗi lần phá án cứ như là bị cho uống thuốc mê.
[ … Trong khi đó Ran và Conan đã về đến nhà … ]
Ran: - Conan, cháo của em đây này. Cẩn thận kẻo nóng đấy.
Chị phải ra ngoài mua đồ cho bố rồi. Em ăn đi nhé!
Conan: - Vâng ạ… Em không sao đâu [ …Mỉm cười… ]
[Vừa lúc Ran đi khỏi …]
[ Reng… Reng… ]
Conan: - Alô. Ai bên đầu dây bên kia thế?
Haibara: - Tớ đây.
Conan: - Cậu đấy à? Có chuyện gì thế?
Haibara: - Tớ đang dưới quán Poalo này. Cậu xuống đi.
Conan: - Giờ này à? Cậu muốn tớ bệnh thêm hay sao vậy? [ Cười … ]
Haibara: - Xuống đi. Tớ có chuyện muốn nói với cậu.
[ Bíp… (cúp máy) ]
[ Dưới quán Poalo…]
Conan: - Cậu gọi tớ xuống làm gì vậy?
Haibara: - Hừm.Tớ chỉ muốn nói là cậu đang rất nguy hiểm.Từ nay haỹ cẩn thận, đừng chủ quan.
Conan: - Biết rồi.Khổ quá.Mà sao cậu lo cho tớ thế. [.....Cười....]
Haibara: - Cười cái gì?Chẳng qua tớ không muốn tớ chết sớm thế thôi .Nếu bắt được cậu thì sẽ có ngày đến lượt tớ.Cậu có hiểu không..[..Liếc..]
Conan: - Hiểu rồi.[.....Cứ như thế,ế là đúng..]
Haibara: - Dù sao cũng đã xuống đây. Sao không ngôi xuống uống thứ gì đi. Tớ đã gọi một li sữa cho cậu rồi
Conan: - Thôi cũng được. Để tô cháo trên phòng nguội chút vậy.
Haibara: - ... Cậu không lo à?
Conan: - Sao?
Haibara: - Sau việc này, cậu sẽ không may mắn như những lần trước đâu. Chúng có thể sẽ giết cậu, sau đó lại là tớ, đến ngay cả những người thân của cậu nữa. Cũng có thể nói, có cô ấy trong đó nữa đấy.
Conan: - Ý cậu nói là...Ran...?
Haibara: - Ừ. Bây giờ ta không nên mạo hiểm. May mà bây gờ cậu đang bị cảm. Tớ lại vừa nhớ ra một số thành phần của thuốc giải độc APTX 4869. Có thể sẽ dễ tác dụng hơn trên người bị bệnh.Vì khi bệnh sức đề kháng của cậu yếu hơn so với bình thường nên thuốc có tác dụng mạnh hơn rất nhiều.
Conan: - Thế. Cậu đã làm ra được rồi ư?
Haibara: - Chưa. Viên thuốc giải độc phức tạp hơn câu nghĩ. Nó có nhiều thành phần có thể làm APTX 4869 bị vô hiệu hóa.
Conan: - Thế à.
Haibara: - Nhưng không sao. Có thể nó sẽ được hoàn tất sớm thôi. Nên hãy yên trí đi. Bây giờ điều chúng ta phải chú ý là...
Conan: - Bọn chúng ....
Haibara: - Đúng vậy.Nếu cậu biết thì hãy đề phòng nếu không muốn Ran và những người khác bị ảnh hưởng.
Conan:Ơ,?????? [...Conan nhìn qua góc bàn..]
CHAP 5:MŨI TÊN TỬ THẦN
[ ... Cạch (cửa mở) ... ]
Ran: - Làm gì mà ồn ào thế nhỉ? Bố, bố làm gì mà làm ầm lên ngoài kia con còn nghe được đấy.
Mouri: - Ta có làm ầm gì đâu. Mấy tên nhóc kia kìa.
[ Kazuha: Ngốc ạ. Conan bệnh thế mà ông cho em nó cái bộ chơi điện tử cho nó cắm đầu cắm cổ zô chơi cho bệnh thêm à?
Hattori: Thì sao nào? Nó có thể chơi những lúc nó buồn chứ. Chứ như hoa của bà mua thì qua 1 ngày cũng héo mà thôi !!
... ]
Ran: - Hattori-kun, Kazuha-chan ... @.@
Mouri: - 2 đứa nó đến đây thăm Conan. Lúc đến không thấy nó đâu thì cãi nhau như chó với mèo!
Ran: - Hả. Conan đi đâu rồi ạ.
Mouri: - Ừ. Nó bảo đi hẹn với bạn để nói chuyện. Đến bây giờ đã gần 1 tiếng rồi nó chưa về.
Ran: - Thế thì chết. Conan đang ốm thế mà. (Cầm điện thoại lên ...)
[ Reng... Reng...Một lúc lâu sau..]
Haibara: - Cái gì thế? Đện thoại cậu kìa.!
Conan: - Ơ, a. Tại tớ không chú ý. [ Cười... ]
[ Conan: - Alô, ai đấy ạ?
Ran: - CONAN! Em đi đâu thế.
Conan: - A, chị Ran. Em đang ở quán Poalo ạ ^^~ Em về liền ạ.
Ran: - Nhanh lên nào.
[....Hattori và Kazaha vẫn tiếp tục cãi nhau:
Kazuha: - Cậu có dẹp ngay cái bộ trò chơi điện tử ấy đi không?
Hattori: - Còn hoa của cậu thì sao,cứ như là đi cúng thằng nhóc ấy.
Kazuha: - Cái gì chứ, gru.........]
Ran: [...Cười...] - Hai cậu.....
Conan: - Ơ, có phải anh Hattori đấy không ạ?
Ran: - Ừ. Họ đến đây lâu rồi. Lên nhanh lên. Anh chị đến thăm em đấy.
Conan: - VÂNG Ạ!! [..Tên ấy hôm nay lên có ý đồ gì đây, chỉ thăm bệnh người ta thôi à.]
Conan: - Haibara, tớ về trước nhé ^^~
Haibara: [....Thật là, cứ làm như không có chuyện gì xảy ra...]
[ Conan chạy về nhà ...]
Ran: - CONAN-KUN >”<. SAO KHÔNG ĂN CHÁO MÀ ĐI RA NGOÀI ĐỂ LẠNH NGƯỜI THẾ HẢ?
Conan: - Em… Em…
Hattori: - Thôi. Dù sao nó cũng về rồi. Câu giận làm gì.
Kazuha: - Ừ, phải đấy. Chúng ta đi mua sắm không. ^^~
Ran: - Được đấy. Conan vào ăn rồi mặc áo ấm vào ta đi shopping nào ^^~
Conan: - Vâng ạ… [Đúng là con gái …]
Hattori: - Hai cái bà này, làm khổ người ta mãi,…..
Kazuha: - Lâu lâu lên chơi với Ran, cậu có để tớ yên không hả?????
Hattori: - Đi thì đi. Bực mình.
[ Ở khu mua sắm… ]
Mouri: - Này, mua đồ vừa vừa thôi. Bóp tiền ta lép lắm #.#
Ran: - Đừng lo bố ạ. Ở đây đại hạ giá đấy. ^^~
Kazuha, lại đây, cái áo này đẹp không? ^^~
Kazuha: - Đẹp lắm ^^~ Cậu thử mặc vào đi.
Ran: - Uhm
[ Một lát sau… ]
Ran: - Conan. ^^~ Em nhìn áo đầm này có được không. (Mở màn ra … (roẹt …).
Conan: - Ơ… Cũng được ạ. (Trông dễ thương quá … )
Hattori: - Nghĩ gì thế Kudo – kun
Conan: - [ Liếc..]
[..Conan nhìn ra cửa sổ, ngoài cửa sổ là một vật gì đó sáng loáng đang lao đến…..Conan hỏang hốt]
Conan: - Chị Ran, cúi đầu xuống..
CHAP 6:MỤC TIÊU THỨ HAI
[ … Mũi tên bay xoẹt ngang qua vai Ran, khiến một cú sốc nặng làm cô bé ngất đi … ]
Conan: - Ran, chị Ran!!
Hattori: - Bác mau gọi xe cấp cứu mau lên.
Mouri: - [ Cầm điện thoại … ] Alô, có người bị ngất ở khu mua sắm Beika, …
Kazuha: - Nhưng……..nhưng còn mũi tên này, ai đã ngắm vào Ran.
Conan: - [ … Nhớ lại góc bàn bẩn mà mình đã nhìn thấy … ] …
Hattori: - [ Nói thầm ] Kudo, cậu đang nghĩ gì thế?
Conan: - Chẳng có gì cả! Xe đến chưa?
Hattori: - Beika này đông lắm. Đuờng đi chắc sẽ bị tắc nghẽn. Chúng ta bế Ran ra ngoài thôi!
[ Chiếc xe cứu thương đến chở mọi người ra khỏi đó. Trong lúc Ran đang được hồi sức … ]
Kazuha: - Cũng tai tớ cả. Nếu tớ không rủ đi mua sắm thì đâu có đến nỗi này … Hic.
Conan: - Không, là tại em mới đúng …
Kazuha: - Hả, em nói gì thế Conan?
Hattori: - [ Nghĩ: Kudo … ]
[ Đèn phòng cấp cứu tắt phụt, vị bác sĩ cùng những người khác bước ra, sau là giường bệnh của Ran. ]
Mouri: - Bác sĩ, con tôi thế nào ạ?
Bác sĩ: - Không sao cả. Cô bé chỉ ngất vì sốc thôi. Còn vết thương chỉ là một vết xước thôi. Cô bé đã được hồi sức. Chỉ cần tỉnh dậy là khoẻ ngay.
Kazuha & Hattori: -Vậy thì tốt quá rồi Ran.
Ran: - Uhm. Ơ Conan đâu rồi
Mouri: - Lạ thật. Thằng nhóc mới đứng đây mà.
[….Điện thoại của Conan reo lên..]
Conan: - Ai đó?.
Haibara: - Là tớ đây.
Conan: - Haibara à. Có chuyện gì thế?
Haibara: - Lúc nãy, sau khi cậu về tớ thấy góc bàn chỗ cậu bị bẩn hết một góc bất thường. Tớ đã xem kỹ lại thì thấy lời nhắn của Kir.
Conan: - Chị Rena……
Haibara: - Đúng vậy. Lời nhắn là thế này:
Chị Rena đây, Chị được BO phái đi giết các em và mọi người. Hãy cẩn thận. Hôm nay có lẽ sẽ có người đầu tiên…
Haibara: - Đó là những gì chị ấy nhắn lại.
Conan: - Hôm….hôm nay….người đâu tiên…..
Haibara: - Sao, đã có người bị ám sát à…
Conan: - Là Ran, tất cả là lỗi của tớ. Tớ đã để ý góc bàn nhưng không chịu xem xét cho kỹ.
Haibara: - À. Ở phía dưới còn có thêm vài mẫu ký tự nữa.
Conan: - Ký tự…?
Haibara: - Được viết kiểu chữ Latinh. “EC => KS?”
Conan: - … Thế à?
Haibara: - Cậu có hiểu ý nghĩa của câu này không?
Conan: - Có thể lắm, cậu cứ ghi vào đó một dấu tick rồi đặt dưới góc bàn ấy đi.
Haibara: - Thế thôi à.
Conan: - Uhm. Thôi, chào nhé Ai-chan!
Hattori: – [Thì thầm] Bọn chúng bắt đầu rồi à?
Conan: - Uhm. Cuối cùng cũng đến giờ phút tớ mong đợi nhất. [ Conan nở nụ cười nửa miệng trên môi ]
[ Chiều hôm sau, … ]
Genta: - Conan, lại ta chơi đá bóng nào.
Conan: - Xin lỗi, Hôm nay tớ bận rồi.
[ Haibara đi ngang qua ]
Ayumi: - Ai-chan cũng về trước à?
Haibara: - Chào trước nhé.
Mitsu: - Hai cậu đó úp úp mở mở quá nhỉ.
Ayumi & Genta: - Uhm.
Haibara: - Cậu đang lo lắng cho Ran đúng không?
Conan: - … [ Im lặng ]
Haibara: - Đùng lo, FBI sẽ bảo vệ chúng ta thôi. Chương trính bảo vệ nhân chứng ấy.
Conan: - FBI? Cậu báo cho cô Jodie rồi à?
Haibara: - Chưa. Tớ dâu có ngốc đến thế. Nhưng việc chúng ta bị ám sát sẽ làm họ chú ý thôi.
Conan: - Cậu nói đúng…
Haibara: - … Cậu cứ bình tĩnh. Chúng ta sẽ có cơ hội sau khi chờ đợi thôi.
Conan: - Bình tĩnh, chờ đợi. Làm sao tớ có thể làm thế? Hôm qua là Ran, hôm nay có thể là bác Mouri, rồi mai lại đến bác Agasa, bọn nhóc và cả bố mẹ tớ nữa. Liệu tớ có chờ đợi được không?
Haibara: - … Ngốc ạ. Tình hình bây giờ ta không thể manh động. CŨng chẳng thể nói với mọi người rằng họ đang bị đe dạo tính mạng.
Conan: - Chính vì tình hình này mà tớ không thể ngồi yên được. Ngay cả Ran… Cậu ấy luôn tin Shinichi luôn bảo vệ câu ấy, mà hôm qua, có tớ ngay bên cạnh mà tớ có làm được gì cho Ran đâu.
Haibara: - Vậy chẳng lẽ cậu muốn liều chết với chúng, rồi để từng người một phải chết vì cậu à?
Conan: - Vậy tớ phải làm gì khi chỉ chờ đợi. Để mọi người chết trước mặt tớ và coi đó như là chuyện thường ư?
Haibara: - Cậu có điên không đây. Bây giờ bọn chúng chỉ nghi ngờ cậu thôi. Làm sao cậu manh động được. Nếu vậy thì cậu đã tự thú mình là Shinichi rồi.
Conan: - Ừ. Tớ tự thú rồi. [ Mỉm cười ]
Haibara: - Sao…?
Conan: - Hừm. Các mẫu kí tự của cậu nhìn thấy. Có ý nghĩa là Edogawa Conan có thật là Shinichi không? *
Haibara: - Sao. Chẳng lẽ…
Conan: - Ừ. Đúng đấy. Ơ … Haibara nằm xuống…
Haibara: - Hả … ?
[Lập tức, Conan ôm Haibara nằm ngã qua một bên. Cả hai đều thoát khỏi viên đạn từ xa bắn đến. Rồi lại ngất đi sau chấn động ấy